Thứ Năm, 11 tháng 8, 2016

CÙNG VUI HỌA THƠ

           Nhân nghỉ lễ 30/4/2014, Hai người bạn thân  (1 Nam 1 Nữ)  đã  đến trò chuyện hỏi thăm nhau, trong  tâm trạng vui vui , kẻ xướng người họa một lúc  hóa ra  cuộc trò chuyện  lại trở thành một bài thơ vui. Xin gửi  vào đây để mọi người chia vui cùng đôi bạn nhé.
cô gái: 
Ngày xưa chẳng biết nhớ thương
Bây giờ đêm ngủ còn vương vấn lòng
Người ơi có hiểu tôi không,
Đêm  chờ  đêm đợi  nhớ mong một người

Chàng trai:
Còn người cứ mãi đi chơi.
 Để tôi vò võ ở nơi buồn rầu

cô gái:
Ai làm cho dạ em sầu
Cho hồn thơ thẩn cho rầu lòng em

Chàng trai:
 Ai bảo em mến em quen
Cái người xa tít ... muốn thèm ..nhưng không

cô gái:
Bởi duyên trời đã định phần
Ông tơ bà nguyệt buộc chân hai người
Người xa tít tận phương trời
Nhưng em quyết sẽ chẳng rời một li

Chàng trai:
Biết rằng có thể biệt ly.
Nhưng em vẫn quyết một li không rời

cô gái:
Biệt ly cũng tại do trời
Nhưng em sẽ chẳng vâng lời ông đâu
Nếu mình muốn được bên nhau
Chỉ cần hai đứa nguyện cầu , anh ơi

Chàng trai:
không nghe ông sẽ đánh đau
Ông cho một gậy nhớ nhau đến già

cô gái:
Gió đưa cành trúc la đà
Em đây né tránh thế là thoát ngay
Ông trời tức quá lăn quay
Ôi thôi ta cũng thua ngay phen này

Chàng trai:
Đừng hòng,  ông đánh thẳng tay,
Vào chân vào cẳng , vào ngay cả đầu
Càng kêu ông đánh càng đau
Không kêu ông thả cho mau về nhà

cô gái:
Không đâu, thấy em thật thà
Ông Trời ổng chẳng phải là vô tâm
Bảo rằng: ôi mối tình thâm
Ta đây phải giúp sắc cầm hòa minh
Ổng còn tự kiểm điểm mình
Sao mà lại nở chia tình trúc mai
Tự phong mình loại thứ  hai
Viết bài kiểm điểm nộp ngay Vua bà

Chàng trai:
Vua bà mắt kém bỏ ra 
Thế là thoát tội , nhưng mà lại đau

cô gái:
Vua bà bảo trợ lý vào
Đọc xem ổng viết thế nào giúp ta
Nếu mà thành thật sẽ tha
Còn như tránh né thì ta ... phạt đòn

Chàng trai:
Già rồi đâu phải trẻ con
Vừa giơ cái gậy vẫn còn kêu đau
Cứ nghiêng, nghiêng mãi mái đầu
Hy vọng ông ấy tưởng đâu quá nhiều
Xem chừng cô ấy hơi điêu
Dám mà diễn kịch  quá liều  ...trước vua

cô gái:
Ngọc hoàng đành phải chào thua
Cả tài diễn kịch ông chưa bằng bà

Chàng trai:
Ở ngoài anh nghĩ  em thua
Ai ngờ nước mắt đã lừa được ai.
Hiền khô ấy thế mà tài
Chơi trò diễn kịch đã vài lần cơ

cô gái:
Cho dù em có bị thua
Không lấy nước mắt để lừa anh đâu

Chàng trai:
Cuộc đời sống sẽ còn lâu
Vui đùa  hay sẽ cho nhau chân tình
Xin thề dưới ánh bình minh
Cả đời tôi sẽ chung tình với nhau

cô gái:
Nếu Trầu buộc phải xa Cau
Sông kia quyết sẽ lao đầu xuống ngay

Chàng trai:
Anh chờ, anh bám làn mây
Giữa sông anh sẽ thả tay ....rơi liền

cô gái:
Dưới sông đậu sẵn con thuyền
Anh vừa rơi xuống, em liền vớt ngay

Chàng trai:
Đó là Trời định hay sao
Ghép đôi hai đứa dính vào với nhau

cô gái:
Cho dù "bể hóa cồn dâu"
Bên nhau  đến bạc mái đầu anh nhe.

                                                             (SA-HĐ 30/04/2014)

ĐÂU RỒI PHƯỢNG THẮM NGÀY XƯA ?


                

ĐÂU RỒI PHƯỢNG THẮM NGÀY XƯA ?

(Viết tặng người đất cảng)

Em hẹn anh...mùa phượng này sẽ đến 
Thăm Hải Phòng ...ngắm phượng đỏ oằn bông 
Bến cảng thân yêu … kỷ niệm tình nồng
Khi chiều xuống…biển mênh mông sóng vỗ

Anh nắm tay em trong hoàng hôn…bỡ ngỡ
Dạo phố phường … hoa phượng đỏ bay bay
Say men tình … nên má đỏ hây hây
Hay phượng thắm … cho tình yêu thắp lửa ?

Buồn lắm em ơi… phượng đâu còn nữa
Khắp phố phường … chỉ loáng thoáng vài nơi
Em hẹn về, mà  hoa phượng tả tơi
Trên phố ấy toàn cây vông lạ lẫm

Hoa phượng thắm, còn đâu cho em ngắm
Chắc em buồn lắm lắm… phải không em ?
"Lễ hội phượng hồng”…  không phượng … để xem
Hoa phương đỏ ... hình như  còn chúm chím (!)

Em nhớ thương thành phố  đầy kỷ  niệm
Phượng rực màu  như tình thắm anh trao
Buổi hẹn đầu, phượng  quyện gió nao nao
Giờ gợi nhớ …tưởng chừng như … lãng đãng

Chớm hè sang… phượng không còn tỏa sáng
Biểu tượng Hải phòng năm tháng phai phôi
Hoa phượng bây giờ … hoài niệm mà thôi
Nghe đau xót … như có gì đánh mất !!! 


                                    N.N.Song Anh (9/4/2016)


Thứ Tư, 10 tháng 8, 2016

DUYÊN QUÊ



Chị là con gái quê nết na đằm thắm, công dung ngôn hạnh chẳng ai sánh bằng. 
Anh - một chàng trai nữa  quê nữa thị thành. 
Không hiểu do duyên cớ nào họ lại tìm đến với nhau, thân nhau, rồi cũng đến lúc yêu nhau và lấy nhau. 
Quyết định chọn anh làm chồng, chị đã vô tình làm cho bao chàng trai làng  tiếc nuối, không chỉ vì vỡ mộng  yêu người con gái  đoan trang xinh như hoa khôi của làng,  mà còn là vì tiếc ngẩn ngơ người con gái nhân từ đức hạnh. 

Ngày họ thành hôn, cả làng ai nấy đều tấm tắc khen  đôi trai tài gái sắc. Những tưởng 5 năm yêu nhau, xây dựng hạnh phúc gia đình, cuộc sống gia đình sẽ là nỗi ước ao  của bao người khác.
Anh là người đàn ông đẹp trai, giỏi giang nhưng tính tình phóng khoáng,  lại có tài hát hò, thi phú, nên rất nhiều phụ nữ quý mến.  Và chuyện gì đến rồi cũng đến. 

Cái ngày định mệnh ấy  lại diễn ra đúng vào ngày sinh thần thứ 46 của anh. 
Vốn là người phụ nữ đảm đang, nên từ hôm trước chị đã âm thầm chuẩn bị mọi thứ để đón mừng sinh nhật  anh.  Chị đã định cùng hai con tạo cho anh sự bất ngờ hạnh phúc  nhất. 

Thế nhưng, bàn tiệc đã chuẩn bị  tươm tất,  đã. 8 giờ đêm vẫn không thấy anh về. Nôn nóng trong lòng vì lo không biết đã có chuyện gì không hay xảy ra với anh, chị giục con gái gọi điện thoại cho bố, anh bảo con: 
-Con gái bảo với mẹ rằng bố có việc  gấp phải về quê,  vội quá không báo cho mẹ biết, xong việc bố vè ngay với mẹ ngay. 

Nói xong anh vội vàng tắt máy không để chị kịp hỏi câu nào. 
Nóng lòng vì chồng, chị gọi lại cho anh, mãi không thấy anh nghe máy. Một lúc sau, anh gọi lại cho chị, chị vội vàng mở máy định báo anh biết mình và hai con đang đợi anh về mừng sinh nhật. Nhưng chị cứ alo mãi chả thấy anh nói gì, sốt ruột, chị bấm nút redall để gọi lại, máy mở cũng chả nghe anh nói năng gì. Cứ ngỡ ràng điện thoại anh bị cấn máy chon nhầm chế độ tự động gọi lại. Nên thôi, chị gác máy. 

Lại có cuộc gọi từ máy của anh, lần này khi chị alo thì đầu dây bên kia vang lên một giọng phụ nữ, đang la hét ỏm tỏi, chị từ ngỡ ngàng, rồi cứ đứng chết lặng  như bị trời trồng. 

Bên kia, vẫn là giọng anh đều đều, nhẫn nhịn,  còn người phụ nữ kia thì cứ với giọng the thé, ngang ngược chì chiếc mắng chửi anh  cứ y như mẹ dạy con. 

Anh vẫn cứ với cái giọng nhẫn nhịn: 
-Ơ hay! Em cứ như là trẻ con thế,  tại sao đến mà không báo trước. Anh đã bảo em là hôm nay dừng đến rồi kia mà,  làm thế này thì còn chơi bơi gì nữa. 

Người đàn bà kia vẫn không chịu nhường bước, cứ cái giọng xất xược, ngang tàn kiểu như một  tay anh chị giang hồ: 
-Anh đã hứa với em là sẽ cho mẹ con nó  trăm triệu,  để ký đơn ly hôn . Tại sao bây giờ vẫn còn ở mãi không  chịu ly hôn. Hay  anh muốn tôi mang chứng cứ  đến gặp con mụ quê mùa kia rồi hét vào mặt mẹ con nó bảo nó don ra khỏi  căn nhà mà tôi đã đưa tiền cho  anh xây làm tổ uyên ương của tôi và anh? 

Tay nghe điện thoại rơi khỏi tay.  Chị  ngồi thụp xuống, mặt cho nước mắt đau thương lả chả lăn dài trên má, ôm lấy hai con thơ dại vào lòng, rồi từ từ  ngã quỵ  xuống sàn nhà lát đá hoa cương lạnh buốt. 

Tội cho hai con thơ bé bỏng, vẫn chưa kịp hiểu chuyện  đời. Chúng  khóc thét lên gọi mẹ: 
-Mẹ ơi! Mẹ ơi! Đừng ngủ nữa , dậy đi mẹ ơi, dậy  mà cùng chúng con mừng sinh nhật bố, mẹ nhé!

Trong cơn đau tim oằn oại, chị mở mắt ra nhìn hai con : Tội nghiệp con tôi. 

Đêm nay, chị âm thầm ngồi đây, lặng lẽ,  chịu đựng, nhìn các con thơ đang an giấc điệp mà lòng chị như có  ai cào cấu. 

Chị phải làm gì đây. Tiếp tục thứ tha, hay chia tay nhau để chấm dứt  mối duyên quê tưởng chừng  yên ả, để không phải cứ mãi đau  lòng. Nhưng nghĩ đến hai con gái hồn nhiên, xinh đẹp, rồi đây chúng sẽ thế  nào khi biết rằng người bố mà chúng  luôn thần tượng như một  anh hùng, lại là người đã lạm dụng lòng vị tha của  mẹ nó,  mãi cứ lao đầu vào lửa đỏ như một  kiếp phù du... 

Cuối cùng, chị vẫn chọn cách thứ  tha... 

Trong bóng đêm lặng lẽ, chị ngồi bất động, gầy nhom, khắc khổ, 
Ai dám nói hồng nhan không bạc phận !!!!

Thứ Hai, 4 tháng 4, 2016

CÓ KHI NÀO ?



Có khi nào anh lo sợ mất em không ?
Khi sợi  chỉ hồng ông tơ  se lộn mối
Em quá trắng trong… anh đời nhiều lầm lỗi
Hai mảnh đời … người đầu bạc kẻ tóc xanh

Đôi môi hồng này… em vẫn muốn trao anh
Một nụ hôn thật nồng nàn và tha thiết
Một chút đắm say, chút ngọt ngào da diết
Để phút yếu lòng… mình tan chảy trong nhau

Có lúc vô tình anh nào biết em đau
Khi anh hứa hẹn: ngày sau mình kết tóc
Hạnh phúc trào dâng … đã làm em bật khóc
Nhưng anh vô tình quên lao mắt thu mưa

Đã bao giờ anh lo sợ mất em chưa?
Sợ chiều mưa ai che em không ướt át
Sợ em động lòng bởi một chàng trai khác
Sợ phút đau buồn… em rời khỏi tay anh.


N.N. Song Anh (12/3/2016)


Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2016

TÌNH XÓT XA ĐAU




Gom mây, trả nắng cho trời
Gom yêu thương… trả cho người tôi yêu
Xót xa cho số phận Kiều
Nghiêng thành đổ nước…nhưng nhiều trái ngang

Kiếp nghèo nên phải gian nan
Yêu không trọn vẹn… đành sang thuyền rồi
Ngồi ôn kỷ  niệm đầu đời
Ru tình vào giấc  chơi vơi  lững lờ


Dây sầu quấn chặt đường tơ
Trầu xanh, vôi thắm, cau tơ,  pháo hồng
Mềm môi uống giọt  rượu nồng
Tái tê đầu lưỡi, xót lòng vì cay

Biết rằng đời lắm đổi thay
Biết đôi ta chẳng có ngày đoàn viên
Trót  yêu nên chuốt ưu phiền
Niềm thương nỗi nhớ gắn liền chữ đau

Nhắn người xin hẹn kiếp sau
Tình chung trọn gánh, một màu sắc son
Cho dù biển cạn non mòn
Trời nghiên đất lỡ, đảo điên tình đời

Tình mình thề mãi chung đôi
Tròn ân vẹn ái, không rời xa nhau……


                                                        (N.N.Song Anh 26/3/2016)

Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2016

NỖI NIỀM 8/3




 N.N.Song Anh (8/3/2016):
          NỖI NIỀM 8/3

Hôm qua mùng 8 tháng ba
Ngỡ là vui lắm, hóa ra lại sầu
Suốt ngày chẳng được đi đâu
Cổng nhà đóng kín, buồn rầu thân ta

Người ta nô nức tặng hoa
Sáng ra ông xã rầy rà với tôi
Tháng ba cứ ngỡ tuyệt vời 
Ai ngờ mùng tám chả xơi thứ gì

Người thì nóng sốt li bì
Mắt hoa đầu choáng ....nằm lì bỏ ăn 
Xã thì cứ mặc.... tung tăng
Tặng quà khắp chốn ... ga lăng với người

Vợ con rã rượi chán đời
Dung dăng dung dẻ ...không lời hỏi thăm 
Thương thay cái nghĩa "trăm năm"
Chồng đi biệt tích... mình nằm ... thở ra....

                                                                     

  Hoàng Đặng Với Song Anh:

Ôi trời ...mua mấy bông hoa 
Hoa đẹp nhất chợ ....về nhà ....em đau..
Không ăn...em nói nhức đầu ..
Mà luôn cứ hỏi đi đâu vắng nhà ?
"Hay là mùng tám tháng ba"
"Giao lưu ...anh rủ mấy bà đi chơi"
"Ốm đau chẳng hỏi một lời"
"Kara...đú đởn nói cười ...linh tinh" ???

Thực ra tôi vẫn bên mình 
Ở ngoài chờ đợi ...tình hình ra sao...





Chủ Nhật, 14 tháng 2, 2016

NGẪU HỨNG VALENTINE



Thà không chờ đợi một ai

Còn hơn tháng rộng năm dài khổ đau


Thà không gặp gỡ cùng nhau


Còn hơn hẹn ước phai mau câu thề


Thà rằng lạnh lẽo phòng khuê


Còn hơn kề cận ... vẫn lê thê buồn


Thà đừng trao gởi yêu thương


Còn hơn kết tóc mà vương bể sầu


Ngẫm tình mình được gì đâu


Hình như ai. đó... qua cầu gió bay....



N.N.Song Anh 14/2/2016

Thứ Sáu, 8 tháng 1, 2016

MỪNG XUÂN






Sáng thức dậy xuân về đến ngõ
Trước sân nhà mai nở  vàng tươi

Giã từ năm cũ Ất Mùi
Với nhiều vất vả cùng nhiều gian nan
Đón mừng năm mới Bính Thân
Chúc cho tất cả xa gần An khang

Người xa vắng trở về  quê cũ
Được trùng phùng  đoàn tụ  cố hương

Người thương về với người thương
Tiễn đưa năm cũ không vương nỗi buồn
Đón xuân Tài Lộc  trùng trùng
Cửa nhà thịnh vượng,  tưng bừng niềm vui


N.N Song anh (01/01/2016)


Thứ Bảy, 12 tháng 12, 2015

NHẮN NHỦ






Tình đâu phải một món hàng
Mà đem mua bán hay mang  cân lường
Cũng không phải  giọt mù sương
Đọng trên  phiến lá, hay vươn  nụ hồng

Để rồi đến lúc rạng đông
Chợt tan biến giữa thinh không  mịt mờ
Tình  nào có phải giấc mơ
Mà như hư ảo, lơ mơ  thất thần

Tình không là bánh hạnh nhân
Mà đem phân phát chia phần khắp nơi
Nó là nhân nghĩa ở đời
Nó là phẩm hạnh cả đời ai ơi

Xin người chớ mãi lả lơi
Buông lời giả dối, cho đời oán than
Đọa đày bao kiếp hồng nhan
Gieo thêm oan nghiệt trần gian làm gì

Âu là chút phận nữ nhi
Tranh giành chiếm đoạt, mà chi  hỡi người
Để  người rao bán khắp nơi
Còn đâu tiết liệt một đời ...  hỡi ai !!!!


N.N.Song Anh 9/11/2015

Chủ Nhật, 15 tháng 11, 2015

TÌNH CHẾT THEO ĐÔNG




Thế là hết từ nay ta xa cách
Còn mong gì hạnh phúc lứa đôi
Đau đớn lòng anh hỡi lúc chia phôi
Lau ngấn lệ đầy vơi sầu duyên lỡ

Thế là hết từ đây đành dang dỡ
Mối duyên đầu tan vỡ tại vì ai
Bởi trời già  hay nguyệt lão lá lai
Nên  đôi lứa đành lỡ duyên lỡ nợ

Người thương ơi dẫu bao ngaỳ cách trở
Vẫn mặn nồng, say đắm, đê mê
Sao giờ đây lại lỡ tiếng hẹn thề
Ngoảnh mặt quay lưng, ê chề, nhạt nhẽo

Ai biết chăng bao ngày tim thắt thẻo
Lệ chảy ngược dòng, thương nhớ đợi mong
Nào có hay đâu người đổi  thay lòng
Tình đã chết theo mùa đông giá lạnh

Thế là hết, giờ chỉ còn khóc hận
Tím tái hồn, tim trĩu nặng niềm đau
Phút biệt ly, sao lệ cứ nghẹn trào
Tình đã chết… khi người đà phụ nghĩa…

                                 N.N.Song Anh (01/9/2015)




Thứ Hai, 19 tháng 10, 2015

NGƯỜI PHỤ NỮ VIỆT NAM




Em là  con gái Việt Nam,
Trung hậu, bất khuất, đảm đang, anh hùng
Tự tin, tự trọng, thủy chung
Việc nhà, việc nước, em cùng sẻ chia

Dẫu bao vất vả sớm khuya
Dù bao khó nhọc, dạ kia chẳng sờn
Thương chồng, một dạ sắc son
Quanh năm suốt tháng lo con chăm chồng

Bao ngày dạ vẫn ước mong
Tình chồng nghĩa vợ ghi lòng chẳng phai
Duyên mình vẹn nghĩa trúc mai
Em là tuyệt tác, chẳng ai sánh bằng

Trọn đời sửa túi nâng khăn
Chẳng cần giở thói lăn nhăn với người
Tháng mười, ngày chẳn Hai mươi
Chúc em mãi mãi rạng ngời nét xuân

Luôn là phụ nữ tự tin
Vợ hiền, dâu thảo, thông minh nhất làng
Xứng danh trung hậu, đảm đang
Sáng ngời với tám chữ vàng  thời nay *

                N.N. Song Anh (19/10/2015)

*8 chữ vàng thời nay: “Tự tin, Tự trọng, Trung Hậu, đảm đang”

4 đức tính cao đẹp của người phụ nữ Việt nam trong thời đại CNH-HĐH đất nước.

Thứ Tư, 30 tháng 9, 2015

ANH VÔ TÌNH NÊN CHẲNG HIỂU LÒNG EM

Viết Tặng bạn tôi, những người bạn thân thiết  trong đời . 



Anh vô tình nên chẳng hiểu lòng em
Nỡ buông câu trách hờn vô cớ
Bao năm qua em giữ tròn đạo vợ
Vẫn chung tình trọn nghĩa tào khang

Anh vô tình nên rẽ lối sang ngang
Nỡ trách hờn em lọc lừa giả dối
Đời quá gian nan ba chìm bảy nổi
Em vững tâm ... chờ đợi ... một lòng

Anh quá vô tình,  có biết hay không
Khi mãi vô tâm tìm nguồn vui mới
Mặc em khổ  đau, héo  sầu vời vợi
Từng đêm buồn chới với giữa cô đơn

Anh bây giờ có thể nghĩ gì hơn ?
Bởi người anh yêu diễm kiều lơi lả
Họ đã  hiến dâng cho anh tất cả
Bỏ quên chồng, và bỏ cả con thơ

Họ quên luôn  phẩm hạnh của cuộc đời
Để cùng anh dấn thân vào tội lỗi
Tận hưởng đam mê suy đồi vô lối
Đã vô tình gieo đau khổ đời em

Em nói nhiều rồi, chẳng muốn nói thêm
Chỉ mong anh hãy bình tâm nghĩ lại
Đời chẳng dài đâu... xin đừng khờ dại
Đâu ngọc ngà ... đâu bùn đất tanh hôi

Yêu anh nhiều, em  nhắc nhở  thế thôi
Thoát khỏi u mê, quay về  hiện thực
Đời dẫu gian lao, dẫu nhiều cơ cực
Nhưng hạnh phúc này, đích thực của ta

Xin hãy dừng chân, chớ mãi sa đà
Ngọc quí trong tay xem là đất sét
Cứ mãi chán chê, nặng lời khinh ghét
Đừng để một ngày ... mất hết... anh nghe

Tỉnh giấc đi anh, nhẹ  gót quay về
Cùng em đắp xây lâu đài hạnh phúc
Dẫu nơi đó, mình vẫn còn khó nhọc
Nhưng đó mới là đích thực "TÌNH YÊU"


                                    N.N.Song Anh (30/9/2015)

Thứ Bảy, 19 tháng 9, 2015

LÀM SAO HIỂU HẾT CHỮ “NGỜ”





Ngày xưa nông nổi dại khờ
Làm sao hiểu hết  chữ “ngờ”  hỡi ai
Tình đầu ngọt lịm đắm say
Tưởng như hạnh phúc trong tay  của mình

Vành môi  ngọt đắm ân tình
Đôi ta như bóng với hình quyện nhau
Ngỡ rằng trầu thắm duyên cau
Vợ chồng nghĩa nặng  mai sau vững bền

Nào ngờ nguyệt lão  hớ hênh
Chỉ hồng  lộn mối … gập ghềnh  nợ duyên
Lỡ làng  thân phận thuyền quyên
Đò xưa tách  bến  … lụy phiền  giăng tơ

Sông Tương  mưa phũ mịt mờ
Cầu Ô gãy nhịp  đôi bờ cách ngăn
Người xưa giờ có nhớ chăng
Thề xưa nhòa nhạt,  điệu  đàn  lỗi cung

Hết mong ngày được trùng phùng
Xa lòng cách mặt tình chung phai rồi
Chữ “Ngờ” người đã dạy tôi
Hiểu ra  đến lúc  đời trôi về chiều.

                                N.N.Song anh (19/92015)








Thứ Ba, 1 tháng 9, 2015

AI ĐEM CON SÁO SANG SÔNG



Ai đem con sáo sang sông
Mà sao sáo lại xổ lòng bay xa
Em chừ là vợ người ta
Mình tôi lặng lẽ xót xa   âu sầu

Cũng đành hẹn lại kiếp sau
Tình trầu thắm lại duyên cau  mặn nồng
Chừ em cất  bước theo chồng
Tôi còn  khắc khoải  chờ mong làm gì

Cũng đành nuốt lệ chia ly 
Cũng đành  ôm khối  tình si  trọn đời
Bây chừ,  tôi chỉ mình tôi
Kiếp sau mong chớ chia đôi  cuộc tình.

                         N.N.Song Anh (1/9/2015)


Chủ Nhật, 16 tháng 8, 2015

MÀU HOA TÔI YÊU


                        


Nếu ai hỏi em yêu màu gì nhất
Em bảo rằng: yêu màu tím thủy chung
Những chiều về nhuộm màu sắc nhớ nhung
Tím khoảng trời, hoa bằng lăng mùa hạ

Rồi thu sang lá bàng rơi lã tã
Màu hoa kia vẫn tím thẳm đợi chờ
Người xa rồi, tôi đứng đó ngẩn ngơ
Ngẫm cuộc tình với những gì  được - mất

Kỷ niệm xưa phủ tâm hồn ngây ngất
Gió đông về nghe buốt lạnh đôi vai
Màu hoa kia  rồi cũng sẽ tàn phai
Hay thắm mãi trong tâm hồn cô lẽ

Hoa bằng lăng của một thời tuổi trẻ
Như mối tình nồng son sắc thủy chung
Người yêu ơi! Bao giờ được trùng phùng
Hay đời mãi không tròn câu hạnh phúc ???

                                         N.N.Song Anh 9/5/2015


Thứ Năm, 23 tháng 7, 2015

XUÂN SÓC TRĂNG



TÌM ĐỌC LẠI BÀI THƠ CŨ : "XUÂN SÓC TRĂNG"

(tặng anh chi Hai và những người bạn chưa đến thăm Sóc Trăng) 

Mùa xuân đến mai vàng khoe sắc thắm
Đón giao thừa hoa pháo  sáng trời đêm
Rực rỡ ánh đèn,  ngỡ ánh mắt em
Thành phố trẻ trung, chuyển mình vươn tới

Bến Sông Trăng, anh chờ em - đứng đợi
Em kia rồi, rạng rỡ giữa rừng hoa
Thược dược, phong lan, hoa cúc, hoa đào
Hòa quyện sắc xuân, tưng bừng chào đón

Mừng Giáp Ngọ, xuân  hai nghìn mười bốn (2014)
Xuân của đất trời, xuân của ước  mơ
Anh đón em  giữa  rực rỡ  màu cờ
Giữa ngàn hoa, dưới trời sao lấp lánh.

Nhớ năm nao đêm giao thừa vắng lạnh
Chỉ đì đùng tiếng súng  nổ gần xa
Nhếch nhác đàn chim, vỡ tổ mất nhà  
Xao xác đàn dơi lạc đàn chấp chới

Giờ Sóc Trăng đón chào xuân mới
Với những công trình, nhà máy vút cao
Phố xá thênh thang, rộng mở  mời chào
Du khách đến, sau mười năm tái lập.

Chùa Mã Tộc, dơi dập dìu tấp nập
Đêm từng đêm, dang cánh rộng khắp trời
Đến bình minh  lần lượt  trở về nơi 
Ngơi nghỉ trên cao, nối dài chót vót

Hồ Tịnh Tâm, nay gọi Hồ Nước Ngọt
Nơi hẹn hò của nam nữ thanh niên  
Hồ Thiên Nga, mời em bước lên thuyền
Anh  đưa em ru hồn trên sóng nước

Kế Sách thân thương, có Cồn Mỹ Phước
Sông nước miệt vườn- Lễ hội hàng năm
Sang Cù Lao Dung, ngắm ánh trăng rằm
Có Cồn Bần và mênh mong ruộng mía

Huyện mới Trần đề, chia từ Long Phú
Cảng về chiều, thuyền tấp nập bến xanh
Xuống Vĩnh Châu -Thị xã mới hình thành
Nhớ giành thời gian ghé thăm Hồ Bể

Qua Mỹ xuyên, bún nước lèo... em nhé
Ghé Châu thành, bánh Pía tặng người thương
Đến Đại Tâm  ăn bánh cóng bên đường
Xin đừng quên viếng thăm Chùa Chén kiểu

Rồi về Ngã Năm,  để thăm Chợ nổi
Phố sá  lên đèn, sáng cả khúc sông
Tiếng nói tiếng cười, xao động mênh mông
Kinh tế đổi thay từ dòng Năm ngã

Về Thạnh Trị nhớ ghé qua Mười bảy
Có Nhà Bia xây dựng mới hoàn thành
Chứng tích chiến tranh, Mỹ - Ngụy bạo tàn
Nhắc nhở cháu con “giữ gìn độc lập”

Sóc Trăng  ơi,  hơn mười năm tái lập
Xuân đến rồi,  tấp nập cờ, hoa
Đón giao thừa, tiếng pháo nổ gần xa
Đi bên em, nghe niềm vui bất tận./.

                          N.N.Song Anh (7/12/2013)





                                          







Thứ Hai, 29 tháng 6, 2015

CÒN LẠI GÌ ĐÂY




Còn gì  đâu  khi không tình chung lối.
Câu hẹn thề chỉ chót lưỡi đầu môi.
Người quên rồi lời hứa hẹn xa xôi
Còn đâu nữa … chỉ  mình tôi trơ trọi

Còn gì đâu, kỷ niệm xưa anh hỡi
Chỉ còn tôi trên lối cũ rêu mờ
Khói lam chiều đơn điệu chơ vơ
Vài chiếc là vàng rơi  buồn chao đảo

Còn lại đây  chút hoàng hôn ảo não .
Kỷ niệm nào lạc lõng giữa  chiều rơi
Người đi rồi, đời ta cũng chơi vơi
Lê bước đơn côi, thấy đời  nông nỗi.

Còn gì đây…  khi tình  đời gian dối.
Tâm sự rã rời,  chới với mù khơi.
Trách cuộc đời, hay trách  kẻ lả lơi
Dẫm nát tim côi,  hồn đầy bóng tối.
 
                     N.N.Song Anh (13/4/2015)