Ngày Quốc tế Phụ nữ 8/3 đang đến gần, nghĩ về ngày ấy, nghĩ về số phận của những người phụ nữ, cho dù họ là những người phụ nữ theo lối sống truyền thống "Tam tòng-Tứ đức" hay là những người phụ nữ hiện đại, tham gia vào công tác xã hội, giữ gìn và phát triển đạo đức truyền thống của Phụ nữ Việt nam trong thời kỳ CNH-HĐH với những đức tính "Tự tin, Tự trọng, Trung hậu, Đảm đang", mình vẫn thấy sâu thẳm trong cuộc đời của người phụ nữ vẫn luôn là sự cam chịu, hy sinh, bao dung, độ lượng....và bài thơ "Phận bạc" dưới đây, Song anh đã thử đặt mình vào hoàn cảnh ấy để viết, để nói thay tiếng lòng của những người Phụ nữ đáng thương và đáng yêu đó.
Nếu có điều gì sơ sót, rất mong mọi người cũng "bao dung và độ lượng" bỏ qua cho Song anh,
Song Anh xin chân thành cảm ơn tất cả mọi người.
PHẬN BẠC
Em là con gái miền quê
Sớm hôm vất vả, chồng chê em
khờ
Ruộng vườn, nội trợ em lo
Để chồng rỗi việc .... làm
thơ cợt tình
Đêm đêm tơ tưởng bóng hình
Nàng thơ kiều diễm đẹp xinh
má đào
Tình cảm tùy tiện gửi trao
Lả lơi ong bướm với bao cô
nàng
Mặc em cơ cực, chẳng màng
Lúc mơ: âu yếm nồng nàn đắm
say
Tưởng rằng ân ái cùng ai
Nửa mơ nửa tỉnh...ấp yêu...vợ
già
Giật mình anh chợt tỉnh ra
Đâu rồi thân thể nõn nà... eo
thon
Nhũ hồng, môi mọng, đùi non
Nụ hôn đắm đuối...vẫn còn mùi
hương.
Sao giờ nhìn lại trên giường
Môi thâm, da sạm, còn vươn...
mùi bùn
Nàng thơ đẹp lạ đẹp lùng
Vợ già xấu xí, tóc hung...da
sần...
Chồng ơi có biết hay không?
Vì chồng vẹn chữ "Tam
tòng" chẳng than
Chỉ là thiếu chút dung nhan
Tròn
"Công-ngôn-hạnh", sao chàng rẻ
khinh
Vội vàng quên chữ chung tình
Mãi mê đuổi bóng mơ hình nàng
thơ
Đêm nằm chàng mộng chàng mơ
Biết đâu lòng thiếp vô bờ đớn
đau
Xin chàng tỉnh lại cho mau
Một mai thiếp mất, kiếp sau
khó tìm.