Thứ Bảy, 18 tháng 1, 2014

Bài ca cổ: VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA


                                                             Sáng tác: NN-songanh (5/9/08)
                                                         Nhân kỷ niệm ngày nhà giáo Việt nam 20/11/2008

Lý trăng soi:
Ôi trường xưa, xa cách bao năm rồi
Nay về đây ghé thăm trường, nhưng thầy cô xưa đã đi nơi nào.
Hàng dương, ngày xưa soi bóng nay vẫn còn đây,
Lòng bâng khuâng thương nhớ khôn nguôi,
Năm tháng dài đâu quên được tình thâm.

Vọng cổ:
Về lại trường xưa sau hai mươi năm xa cách, trường cũ còn đây hàng dương còn đó  mà bóng dáng thầy cô xưa đã biền biệt … phương … nào.
1. Dạo gót bân khuân nghe xao xuyến trong lòng. Hàng phượng nghiêng nghiêng soi mình trong nắng. Hàng dương ngày nào gan góc đứng trơ trơ. Nghe tiếng giảng bài tôi vội vã bước nhanh, ngỡ như đang trở về  thời niên thiếu, bên bạn bè học tập, vui chơi. Ôi kỷ niệm tuổi thơ đong đầy trong ký ức….
2. Lưu bút ngày xanh thay lời tiễn biệt, rời mái trường xưa mỗi đưa một con đường. Lớp lớp học sinh theo năm tháng trưởng thành. Thầy cô vẫn miệt mài lên lớp, tiếp tục chăm bồi bao thế hệ tương lai. Bao nổi nhọc nhằn oằn nặng đôi vai, năm tháng gian lao tóc điểm đầy sương trắng, dẫu thời gian qua đi có phai nhòa kỷ niệm, nhưng ơn đức cao vời không thể nào quên. Ơ…ơ…ơ.

Thơ:
Ai đó ví von cuộc đời nhà giáo,
Như người đưa đò tiễn khách qua sông,
Khách sang sông không quay đầu nhìn lại;
Để người lái đò trên sông lạnh chơ vơ.

Vọng cổ:
Hãy yên lòng thầy cô ơi dù cho dòng đời nghiệt ngã, dù khách qua sông không quay đầu nhìn lại nhưng lòng vẫn nhớ thương ông lái…năm …nào.
5. Không phải khách sang sông ai cũng quên mất con đò. Không có người lái đò làm sao sang bến mới, không có cô thầy sau ta có được hôm nay. Thầy cô là người ươm hạt giống tương lai. Để có những rừng cây nhân tài cho đất nước. nghề giáo là một nghề cao cả nhất, thầy cô ơi xin hãy yên lòng.  

Lý con sáo:
Qua bao năm, xa cách mái trường thân yêu,
Giờ trở về trường xưa, hoa phượng rơi rơi tê tái trong lòng;
Thầy cô xưa nay đã xa rồi. Cánh phượng hồng vương trong nhớ thương, bao thủy chung sắt son không hề phai, ơn đức cao vời thầy cô kính yêu, ai hỡi ai có thấu chăng cho lòng ta.

(Về vọng cổ): 6. Ơi mái trường xưa bao năm xa cách, lòng vẫn vươn mang bao kỷ niệm đong đầy. mỗi độ hè sang, thu về, đông đến, hình bóng cô thầy vẫn ăm ắp trong tim. Xuân về hoa nở ngát hương, về thăm trường cũ nhớ hoài thầy cô xưa./.