Mưa ngần ngại rắc giọt sầu trên sông lạnh
Sông gầy hơn khi bóng tối rũ nhau về
Thuyền trôi ngược cứ ngập ngừng không ghé bến
Cho bời bời bao nỗi nhớ niềm thương
Người tha hương bóng lẽ tựa con thuyền
Ta cô độc tựa bến bờ sông vắng
Thuyền maĩ trôi đi về nơi vô định
Bến cứ chờ đợi mãi bóng thuyền xuôi
Bởi ngàn đời nước luôn một dòng trôi
Nên thuyền cứ lững lờ không hẹn tới
Bến sông xưa vẫn âm thầm chờ đợi
Mong nước ngược dòng, thuyền về laị bến neo
NN.songanh 3/4/2014