Muôn đời trăng ở trên cao
Ngỡ trăng đáy nước, thảo nào mộng mơ
Vớt trăng bằng chiếc phao thơ
Mang về cất giữ, cứ ngờ của riêng
Hay đâu trăng quá muộn phiền
Đêm đêm vàng vọt bóng nghiêng xế đầu
Trăng thanh sáng cả địa cầu
Của chung nhân loại phải đâu riêng mình.
N.N.Song Anh (18/8/2014)