Hoàng hôn về chênh chao nỗi nhớ
Là khi ta thấp thỏm đợi chờ
Mong một người mong đến ngẩn ngơ
Giây phút bâng khuâng nghe lòng rộn rã
Khi nắng tắt là màn đêm buồn bã
Là khi ta lặng lẽ với trăng
ngà
Bước ngập ngừng trên lối nhỏ
xót xa
Âm thầm khóc cho cuộc
tình ngang trái
Nắng chiều rơi ta nghe lòng
hoang tái
Nỗi nhớ tràn qua kẻ lá vòm
cây
Bỡ ngỡ bàn tay vẫy gió gọi
mây
Cho ta gửi chút tình đầy bối rối
Giữa hoàng hôn mưa thu rơi ngập
lối
Như va vào từng chiếc lá vàng rơi
Như va vào từng chiếc lá vàng rơi
Quá nửa
đời người sao quá xa xôi
Nỗi xót xa chạm vào tim buốt giá
Có gì đâu, tình yêu là tất cả
Hoàng
hôn về, đêm tất tả theo sau
Có gì đâu, trong nỗi nhớ nghẹn ngào.
Hồn đao đáo khi tuổi đời chạng vạng.
Hồn đao đáo khi tuổi đời chạng vạng.
Khoảnh
khắc hoàng hôn dài theo năm tháng.
Nhìn bóng chiều rơi sao cứ bàng hoàng
Nhìn bóng chiều rơi sao cứ bàng hoàng
Nửa
cuối cuộc đời, tình có sang trang?
Hay tím mãi trong hoàng hôn hoang lạnh.
N.N.Song
Anh (13/7/2014)