Thứ Năm, 11 tháng 8, 2016

CÙNG VUI HỌA THƠ

           Nhân nghỉ lễ 30/4/2014, Hai người bạn thân  (1 Nam 1 Nữ)  đã  đến trò chuyện hỏi thăm nhau, trong  tâm trạng vui vui , kẻ xướng người họa một lúc  hóa ra  cuộc trò chuyện  lại trở thành một bài thơ vui. Xin gửi  vào đây để mọi người chia vui cùng đôi bạn nhé.
cô gái: 
Ngày xưa chẳng biết nhớ thương
Bây giờ đêm ngủ còn vương vấn lòng
Người ơi có hiểu tôi không,
Đêm  chờ  đêm đợi  nhớ mong một người

Chàng trai:
Còn người cứ mãi đi chơi.
 Để tôi vò võ ở nơi buồn rầu

cô gái:
Ai làm cho dạ em sầu
Cho hồn thơ thẩn cho rầu lòng em

Chàng trai:
 Ai bảo em mến em quen
Cái người xa tít ... muốn thèm ..nhưng không

cô gái:
Bởi duyên trời đã định phần
Ông tơ bà nguyệt buộc chân hai người
Người xa tít tận phương trời
Nhưng em quyết sẽ chẳng rời một li

Chàng trai:
Biết rằng có thể biệt ly.
Nhưng em vẫn quyết một li không rời

cô gái:
Biệt ly cũng tại do trời
Nhưng em sẽ chẳng vâng lời ông đâu
Nếu mình muốn được bên nhau
Chỉ cần hai đứa nguyện cầu , anh ơi

Chàng trai:
không nghe ông sẽ đánh đau
Ông cho một gậy nhớ nhau đến già

cô gái:
Gió đưa cành trúc la đà
Em đây né tránh thế là thoát ngay
Ông trời tức quá lăn quay
Ôi thôi ta cũng thua ngay phen này

Chàng trai:
Đừng hòng,  ông đánh thẳng tay,
Vào chân vào cẳng , vào ngay cả đầu
Càng kêu ông đánh càng đau
Không kêu ông thả cho mau về nhà

cô gái:
Không đâu, thấy em thật thà
Ông Trời ổng chẳng phải là vô tâm
Bảo rằng: ôi mối tình thâm
Ta đây phải giúp sắc cầm hòa minh
Ổng còn tự kiểm điểm mình
Sao mà lại nở chia tình trúc mai
Tự phong mình loại thứ  hai
Viết bài kiểm điểm nộp ngay Vua bà

Chàng trai:
Vua bà mắt kém bỏ ra 
Thế là thoát tội , nhưng mà lại đau

cô gái:
Vua bà bảo trợ lý vào
Đọc xem ổng viết thế nào giúp ta
Nếu mà thành thật sẽ tha
Còn như tránh né thì ta ... phạt đòn

Chàng trai:
Già rồi đâu phải trẻ con
Vừa giơ cái gậy vẫn còn kêu đau
Cứ nghiêng, nghiêng mãi mái đầu
Hy vọng ông ấy tưởng đâu quá nhiều
Xem chừng cô ấy hơi điêu
Dám mà diễn kịch  quá liều  ...trước vua

cô gái:
Ngọc hoàng đành phải chào thua
Cả tài diễn kịch ông chưa bằng bà

Chàng trai:
Ở ngoài anh nghĩ  em thua
Ai ngờ nước mắt đã lừa được ai.
Hiền khô ấy thế mà tài
Chơi trò diễn kịch đã vài lần cơ

cô gái:
Cho dù em có bị thua
Không lấy nước mắt để lừa anh đâu

Chàng trai:
Cuộc đời sống sẽ còn lâu
Vui đùa  hay sẽ cho nhau chân tình
Xin thề dưới ánh bình minh
Cả đời tôi sẽ chung tình với nhau

cô gái:
Nếu Trầu buộc phải xa Cau
Sông kia quyết sẽ lao đầu xuống ngay

Chàng trai:
Anh chờ, anh bám làn mây
Giữa sông anh sẽ thả tay ....rơi liền

cô gái:
Dưới sông đậu sẵn con thuyền
Anh vừa rơi xuống, em liền vớt ngay

Chàng trai:
Đó là Trời định hay sao
Ghép đôi hai đứa dính vào với nhau

cô gái:
Cho dù "bể hóa cồn dâu"
Bên nhau  đến bạc mái đầu anh nhe.

                                                             (SA-HĐ 30/04/2014)

ĐÂU RỒI PHƯỢNG THẮM NGÀY XƯA ?


                

ĐÂU RỒI PHƯỢNG THẮM NGÀY XƯA ?

(Viết tặng người đất cảng)

Em hẹn anh...mùa phượng này sẽ đến 
Thăm Hải Phòng ...ngắm phượng đỏ oằn bông 
Bến cảng thân yêu … kỷ niệm tình nồng
Khi chiều xuống…biển mênh mông sóng vỗ

Anh nắm tay em trong hoàng hôn…bỡ ngỡ
Dạo phố phường … hoa phượng đỏ bay bay
Say men tình … nên má đỏ hây hây
Hay phượng thắm … cho tình yêu thắp lửa ?

Buồn lắm em ơi… phượng đâu còn nữa
Khắp phố phường … chỉ loáng thoáng vài nơi
Em hẹn về, mà  hoa phượng tả tơi
Trên phố ấy toàn cây vông lạ lẫm

Hoa phượng thắm, còn đâu cho em ngắm
Chắc em buồn lắm lắm… phải không em ?
"Lễ hội phượng hồng”…  không phượng … để xem
Hoa phương đỏ ... hình như  còn chúm chím (!)

Em nhớ thương thành phố  đầy kỷ  niệm
Phượng rực màu  như tình thắm anh trao
Buổi hẹn đầu, phượng  quyện gió nao nao
Giờ gợi nhớ …tưởng chừng như … lãng đãng

Chớm hè sang… phượng không còn tỏa sáng
Biểu tượng Hải phòng năm tháng phai phôi
Hoa phượng bây giờ … hoài niệm mà thôi
Nghe đau xót … như có gì đánh mất !!! 


                                    N.N.Song Anh (9/4/2016)