Gặp nhau duyên đã muộn màng
Tơ
tình quyện chặt mấy hàng thơ
nghiêng
Biết nhau cho dạ ưu phiền
Tình già vẫn đắm một miền vấn vương
Trăng vàng uốn nửa câu thương
Bên bờ Liễu rũ sông Tương đợi chờ
Nghẹn lời nức nở trong mơ
Nửa đời, tình vẫn lững lờ nhẹ trôi.
Biết rằng tình muộn mất rồi
Thu
về lá rụng, tình tôi lịm buồn
Đau thương phũ kín tâm hồn
Ngậm ngùi trao gửi nụ hôn ... tạ từ.
N.N.Song Anh (31/7/2014.)