Thứ Bảy, 4 tháng 1, 2014

LỜI ĐÁP




Em là ai mà ta buồn đến vậy?
Câu hỏi vương hoài ray rứt tâm tư
Có phải em là hình bóng năm xưa
Là nỗi nhớ mong, đêm ngày  khắc khoải

Em là ai? Mỗi chiều vàng anh đợi
Chuyến xe dần chuyển bánh lúc hoàng hôn
Nghe  giọt sầu rơi thầm lặng nhớ thương
Dòng đời  vô tâm, cuốn em  về  xa thẳm

Em là ai? Tóc mượt mà phất phới
Gió vô tình nên tóc vướng bờ môi
Hương tóc thề quyện chặt lấy  hồn thơ
Cho  nỗi nhớ  nhung hòa  vào  kỷ  niệm

Em chính là hoàng hôn màu tím
Chiều đông buồn se thắt tim ai
Là cánh phượng buồn rực đỏ chưa phai
Là chiếc lá thu  hững hờ trong gió

Em chính là nắng xuân hồng rực rỡ
Cho cành mai vàng khoe sắc đắm say
Là dòng sông dài mãi miết trôi xuôi
Bồi đắp tình ai… dẫu bên bồi  bên lỡ

Là mảnh trăng quê, một đời xẻ nửa
Là  mảnh hồn trinh chưa vướng bụi tình
Là mặt hồ phẳng lặng buổi bình minh
Lấp lánh ánh sao những đêm tĩnh lặng.

Em chính là tình sâu nghĩa  nặng
Là ngọn sóng trào, ve vuốt tim yêu
“Một nửa vẹn nguyên”  anh mãi đi tìm
Quá nửa cuộc đời ...đợi  chờ ... mong nhớ.

                                          NN-song anh (04/01/2014)