Thứ Tư, 30 tháng 9, 2015

ANH VÔ TÌNH NÊN CHẲNG HIỂU LÒNG EM

Viết Tặng bạn tôi, những người bạn thân thiết  trong đời . 



Anh vô tình nên chẳng hiểu lòng em
Nỡ buông câu trách hờn vô cớ
Bao năm qua em giữ tròn đạo vợ
Vẫn chung tình trọn nghĩa tào khang

Anh vô tình nên rẽ lối sang ngang
Nỡ trách hờn em lọc lừa giả dối
Đời quá gian nan ba chìm bảy nổi
Em vững tâm ... chờ đợi ... một lòng

Anh quá vô tình,  có biết hay không
Khi mãi vô tâm tìm nguồn vui mới
Mặc em khổ  đau, héo  sầu vời vợi
Từng đêm buồn chới với giữa cô đơn

Anh bây giờ có thể nghĩ gì hơn ?
Bởi người anh yêu diễm kiều lơi lả
Họ đã  hiến dâng cho anh tất cả
Bỏ quên chồng, và bỏ cả con thơ

Họ quên luôn  phẩm hạnh của cuộc đời
Để cùng anh dấn thân vào tội lỗi
Tận hưởng đam mê suy đồi vô lối
Đã vô tình gieo đau khổ đời em

Em nói nhiều rồi, chẳng muốn nói thêm
Chỉ mong anh hãy bình tâm nghĩ lại
Đời chẳng dài đâu... xin đừng khờ dại
Đâu ngọc ngà ... đâu bùn đất tanh hôi

Yêu anh nhiều, em  nhắc nhở  thế thôi
Thoát khỏi u mê, quay về  hiện thực
Đời dẫu gian lao, dẫu nhiều cơ cực
Nhưng hạnh phúc này, đích thực của ta

Xin hãy dừng chân, chớ mãi sa đà
Ngọc quí trong tay xem là đất sét
Cứ mãi chán chê, nặng lời khinh ghét
Đừng để một ngày ... mất hết... anh nghe

Tỉnh giấc đi anh, nhẹ  gót quay về
Cùng em đắp xây lâu đài hạnh phúc
Dẫu nơi đó, mình vẫn còn khó nhọc
Nhưng đó mới là đích thực "TÌNH YÊU"


                                    N.N.Song Anh (30/9/2015)