Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2013

BÂNG KHUÂNG



Chẳng bao giờ anh hiểu được vì sao
Mùa hạ đến, phượng hồng đốt lửa;
Tiếng ve ngân, khúc nhạc sầu nức nở;
Báo hiệu hè về, sắp phải chia tay.

Có bao giờ anh hiểu được lòng ai,
Cô gái  nhỏ  thẩn thờ,  nhung nhớ
Cánh phượng rơi, sân trường rực đỏ;
Như máu tim ai, thắt thẻo đợi chờ.

Mùa hè qua đi, thu đến dịu hiền 
Áo trắng  trinh nguyên, chiều buông ráng đỏ
Bè bạn- thầy cô-giảng đường-phấn trắng
Sao  thiếu hoài ... một chút luyến lưu.

Nắng thu vàng, hoa  tím nở “bằng lăng”
Se sắc  hồn tôi,  thương hoài trường cũ
Ngơ ngác mãi kiếm tìm  ngày thơ ấy
Một chút  buồn, một chút nhớ ... bâng khuâng.


NN-Song Anh (15/11/2012)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

các bạn có thể gửi hình ảnh bằng cách dán ảnh trực tiếp vào ô nhận xét